Buổi sáng hôm nay (17/10/22), Liên đội tổ chức buổi chào cờ tuần 7 với các nội dung:
* Hoạt động 1: Khen thưởng các chi đội xuất sắc trong tháng nửa đầu tháng 10:
- Khối 6: Hạng nhất chi đội 6A4, hạng nhì chi đội 6A2
- Khối 7: Hạng nhất chi đội 7A7, hạng nhì chi đội 7A2
- Khối 8: Hạng nhất chi đội 8A2, 8A6
- Khối 9: Hạng nhất chi đội 9A7, hạng nhì chi đội 9A10
* Hoạt động 2: Hội thi Kể chuyện “Bác Hồ và những bài học về đạo đức lối sống cho học sinh”
1️⃣Đầu tiên là phần thi của lớp 9A3 với câu chuyện: “Lời dạy của Bác”
Lê-nin từng nói: “Học, học nữa, học mãi”. Bác Hồ cụ thể hơn: “Học ở trường, học trong sách vở, học lẫn nhau và học ở nhân dân, không học nhân dân là một thiếu sót lớn”. Đó là lời tự răn của Bác, là điều Bác đã thực hiện tốt trong suốt cuộc đời của mình. Bác cũng mang kinh nghiệm ấy mà kêu gọi tuổi trẻ phải học tập.
Trong lễ khai giảng của trường Đại học Nhân dân Việt Nam, Bác nhấn mạnh: “Trước hết, chúng ta phải hiểu rõ học thế nào? Học cái gì? Học để làm gì?”
Trước đó, khi nói chuyện với học sinh các trường trung học Nguyễn Trãi, Chu Văn An và Trưng Vương của thành phố Hà Nội, Bác cũng đặt vấn đề và giải quyết rõ vấn đề này: “Học để phụng sự ai? Để phụng sự Tổ quốc, phụng sự nhân dân, làm cho dân giàu, nước mạnh, tức là để làm tròn nhiệm vụ người chủ nước nhà”. Học tập để trở thành người tài giỏi, lại phải rèn luyện để trở thành người có đức, đấy mới là con người mà Tổ quốc cần.
Bác dạy: “… Thanh niên phải có đức, có tài. Có tài mà không có đức, ví như một anh làm kinh tế tài chính rất giỏi nhưng lại đi đến thụt két thì chẳng những không làm được gì có ích lợi cho xã hội mà còn có hại cho xã hội nữa. Nếu có đức mà không có tài ví như ông bụt không làm hại gì nhưng cũng không lợi gì cho loài người.
Sau cùng thì từ “Lời dạy của Bác” chúng ta nhận thấy tất cả việc học mang một ý nghĩa lớn hơn là dạy trẻ có tình yêu thương để chia sẻ và thông cảm với mọi người, có đủ Trí Tuệ để phân biệt đúng sai, sáng tạo, dạy cho trẻ sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm để vượt qua những thử thách trên đường đời. Cân bằng giữa nuôi dưỡng Đạo đức, trau dồi Trí tuệ và rèn luyện Nghị lực là giá trị cốt lõi trong triết lý đào tạo con người của bác Hồ."
2️⃣Tiếp theo là lớp 9A4 với câu chuyện: “Ít địch nhiều, yếu đánh mạnh”
Vào một đêm mùa thu năm 1948, tại rừng Việt Bắc, Bác rời khỏi lán làm việc ra sân tìm tôi và nói tập hợp anh em trong đội. Để cho anh em thoải mái, rồi Bác đứng giữa nói: Quân ta còn yếu hơn quân địch. Vì nước Pháp có một nền công nghiệp đã gần 200 năm, còn nước ta là một nước thuộc địa nửa phong kiến với nền nông lạc hậu nên không có máy bay, xe bọc thép, súng lớn như quân địch. Muốn đánh thắng địch ta phải tận dụng cách đánh giặc của ông cha ta ''ít địch nhiều, yếu đánh mạnh''.
Bác lấy ví dụ để cho anh em tường tận hơn, về “ít địch nhiều”: Giả dụ chú Trường và chú Kháng ngồi kia là quân địch, Bác là quân ta, như vậy quân địch đông hơn quân ta gấp đôi. Nếu đánh vào phía trước quân địch thì quân ta bị tiêu diệt, chỉ còn cách đánh phía sườn và phía sau lưng, nhưng chỉ đánh một, làm sao cho quân địch không ứng cứu được cho nhau. Đến ví dụ về ''yếu đánh mạnh'', Bác nói: Bác yếu hơn chú Kháng nhiều, nếu cứ cân sức thì Bác thua, nhưng nếu Bác lợi dụng những chỗ sơ hở của chú Kháng thì Bác sẽ vật ngã chú Kháng. Nói rồi hai tay Bác bá vai anh Kháng trong tư thế đô vật. Cũng đẩy tới đẩy lui đến hai ba phút, anh Kháng ngã ngửa, anh em lại được một trận vỗ tay và cười khoái trá.
Từ câu chuyện ấy mỗi chúng ta cần nhận ra được khả năng, sự linh hoạt của bản thân. Từ đó, phát huy điểm mạnh và khắc phục điểm yếu của mình để phát triển bản thân tốt hơn mỗi ngày.
3️⃣Cuối cùng là lớp 9A5 với câu chuyện: “Hai bàn tay”
Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: - Anh Lê, anh có yêu nước không ?
- Người bạn đột nhiên đáp: - Tất nhiên là có chứ!
- Anh Ba hỏi tiếp: - Anh có thể giữ bí mật không?
- Người bạn đáp: - Có
- Anh Ba nói tiếp: - Tôi muốn đi ra nước ngoài, xem nước Pháp và các nước khác. Sau khi xem xét họ làm như thế nào, Tôi sẽ trở về giúp đồng bào chúng ta. Nhưng đi một mình, thật ra cũng có nhiều mạo hiểm, ví như đau ốm… Anh muốn đi với tôi không?
- Anh Lê đáp: - Nhưng bạn ơi ! Chúng ta lấy đâu ra tiền mà đi?
- Đây, tiền đây – anh Ba vừa nói vừa giơ hai bàn tay .Chúng ta sẽ làm việc, chúng ta sẽ làm bất cứ việc gì mà sống và để đi. Anh cùng đi với tôi chứ?
Bị lôi cuốn vì lòng hăng hái của Bác, người bạn đồng ý. Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ về cuộc đi có vẻ phiêu lưu, anh Lê không có đủ can đảm để giữ lời hứa. Còn Bác Hồ đã đi ra nước ngoài bằng chính đôi bàn tay của mình. Bác đã làm nhiều nghề khác nhau : Phụ bếp, bồi bàn, quét tuyết… và đi khắp năm châu, bốn biển để tìm con đường cứu dân, cứu nước khỏi ách đô hộ của thực dân phong kiến, giải phóng cho dân tộc.
Qua câu chuyện chúng ta có thể nhận ra: Câu chuyện ngắn gọn nhưng lại là một hình ảnh mang tính biểu trưng rất đậm nét về tinh thần lao động của Người; ẩn chứa đằng sau hành động ấy, là cả một hành động yêu nước thiết tha, một ý chí kiên định, dũng cảm và sáng suốt, quyết chí đi tìm con đường cứu nước giải phóng dân tộc thoát khỏi ách thống trị của thực dân Pháp, mà bao đời nay các bậc cách mạng tiền bối vẫn chưa làm được. Chúng ta càng thấy rõ ý chí quyết tâm của Bác về hướng đi và ý chí căm thù giặc ngoại xâm đã giày xéo lên quê hương đất nước. Câu chuyện trên là một sự khẳng định ý chí ban đầu về lòng yêu nước, đến cả đời hoạt động cách mạng của Bác. Và cũng từ đó nhắc nhở chúng ta rằng, một ý chí kiên định, dũng cảm và sáng suốt, dám nghĩ dám làm sẽ mang đến cho ta những điều bất ngờ, có khi là cả sự thành công.












