Đến với hội thi hôm nay, lớp 8A5 đưa tới câu chuyện: “Kiên trì chống lại tuổi già và bệnh tật”
Sang đến năm 1967, Bác Hồ của chúng ta đã già và yếu đi nhiều. Nhưng ngày ba bữa, Bác vẫn tự mình từ nhà sàn, đi bộ đến nhà ăn. Các đồng chí phục vụ Bác rất áy náy nhưng không sao thuyết phục được Bác cho phép dọn cơm bên nhà sàn.
Bác nói: “Các chú muốn chỉ một người vất vả hay muốn cho nhiều người cũng phải vất vả vì Bác.”
Một hôm, Bác cho gọi chị Trần Thị Lý, Bác mời vào ngày Chủ nhật, nhưng hôm đó đồng chí Lý lại đi vắng thành ra hôm sau (3-7-1967) chị mới vào được. Hôm đó, trời mưa rất to. Đồng chí Vũ Kỳ cho dọn cơm ngay bên dưới nhà sàn để Bác ăn cùng chị Lý. Bữa đó Bác Hồ đồng ý ở lại ăn cơm dưới nhà sàn.
Hôm sau, các đồng chí phục vụ lại dọn cơm dưới nhà sàn, mời Bác ăn, nhưng Bác đã cho gọi đồng chí Vũ Kỳ đến và phê bình: “Các chú muốn để Bác hư thân đi có phải không?” Ý Bác đã rõ ràng. Bác muốn mỗi ngày ba bận, mỗi bữa ăn, đi vòng quanh hồ một lần, như một kỷ luật bắt buộc phải rèn luyện đối với mình.
Tuổi già, cũng như trẻ thơ, đều muốn được chiều chuộng. Bác biết: Nếu dễ dãi với mình và để cho người khác dễ dãi với mình, dần dần sẽ hư thân đi.
Thông qua câu chuyện này chi đội lớp 8A5 muốn gửi tới các bạn những bài học về lối sống giản dị, ý chí, kiên cường tự rèn luyện bản thân. Sống tự lập; biết cách tự lập, tự vươn lên trong học tập và cuộc sống. Và từ đó phê phán lối sống dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác.
Tiếp theo là lớp 8A6 với câu chuyện: “Vị lãnh tụ vĩ đại và lá cờ đỏ sao vàng”
Vào năm 1946, bác Hồ sang Paris dự hội nghị Phông-ten-nơ-blô và quay trở về vào ngày 18 – 09 - 1946 trên chiến Hạm Đuy - mông - đuếc - vin của hải quân Pháp.
Khi tàu đi qua Man - da, theo quy định, phải vào làm thủ tục với hải quân Anh. Vốn hiểu rõ thông lệ quốc tế, bác Hồ thấy đây là cơ hội tốt để nâng cao hình ảnh và vị thế của đất nước. Bác đã yêu cầu với viên hạm trưởng là khi vào cảng, có thể kéo lá cờ của Việt Nam lên.
Vị hạm trưởng nghe vậy liền thắc mắc: "đây là tàu của nước Pháp, tại sao chúng tôi lại phải kéo cờ của Việt Nam trên tàu?"
Bác Hồ từ tốn giải thích: "đây là tàu của nước Pháp các ngài. Tuy nhiên, trên tàu hiện đang chở nguyên thủ của một nhà nước. Theo các quy định quốc tế, chúng ta còn kéo cờ của Việt Nam lên để chứng tỏ sự có mặt của tôi"
Viên hạm trưởng thắc mắc: "ôi nhưng chúng tôi không có lá cờ của Việt Nam trên tàu. Có mấy ai biết đến lá cờ của Việt Nam"
Bác Hồ đáp lời nhẹ nhàng nhưng cương quyết: "Thưa ngài, Việt Nam dân chủ cộng hòa hiện là một nước tự do, là một phần tử trong liên bang Đông Dương. Điều đó có nghĩa là tàu của chúng ta đang chở người đứng đầu nhà nước Việt Nam mới. Người Pháp văn minh tiến bộ, biết rõ phải trái. Hơn ai hết, các ngài hiểu rằng, lá quốc kỳ của chúng tôi phải được kéo lên để cho người Anh và những thực dân khác ở Châu Á không thể không biết đến sự hiện diện của Việt Nam"
Yêu cầu của bác là rất chính đáng. Không tìm ra lý do nào để từ chối, viên Hạm trưởng đành trả lời đồng ý. Và thế là lá cờ đỏ sao vàng của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa đã được dâng lên trên chiến hạm Đuy - mông - đuếc - vin của hải quân Pháp.
Và qua câu chuyện này chi đội 8A6 thấy được những bài học quý giá: hiểu được cách ứng xử đúng đắn kiên quyết của bác trong việc yêu cầu vinh hạnh trưởng thực hiện quy định chung của quốc tế. Qua đó hiểu được thế nào là chính nghĩa, lẽ phải. Hiểu được ý nghĩa của việc tôn trọng chính nghĩa, lẽ phải. Và từ đó biết cách dùng lý lẽ, lập luận, chứng cứ để bảo vệ chính nghĩa lẽ phải.


















