Đến với hội thi hôm nay, lớp 7A6 đưa tới câu chuyện: “Dù mưa hay nắng”
Trong suốt thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp, cơ quan Bác đóng ở nhiều địa điểm khác nhau. Có một thời gian, đóng ở xã Hợp Thành (huyện Sơn Dương) thuộc tỉnh Tuyên Quang, còn cơ quan trung ương đóng ở bên kia đèo Đe, thuộc tỉnh Thái Nguyên.
Trong những chuyến đi công tác như vậy, hôm nào trời nắng to, Bác cháu ai cũng mồ hôi nhễ nhãi, tay không rời cái quạt. Những lúc ấy Bác thường nói vui: “Chà may quá, hôm nay trời không mưa!”. Có lần đang đi gặp trời mưa, Bác lại nói: “Hay thật trời mưa đi mát quá. Các chú nhớ không, trời nắng đi quãng đường này đến là mệt”. Anh em bảo vệ đi theo Bác nhìn nhau mỉm cười tán thưởng, trong lòng cảm thấyvui vui, đôi chân như khỏe ra, dẻo dai hơn.
Qua câu chuyện trên, lớp 7A6 cho biết việc cảm nhận được sự linh hoạt trong sử dụng lời nói, sự lạc quan hài hước của Bác Hồ trong những hoàn cảnh khác nhau. Chính nhờ việc làm ấy của Bác đã giúp cho các đồng chí chiến sĩ thấy khoẻ mạnh hơn và tiếp tục hành quan trên đoạn đường đầy vất vả
Trong học tập và rèn luyện đạo đức, học sinh chúng ta sẽ không tránh khỏi những thời điểm mệt mỏi. Chính những lúc ấy chúng ta cần lạc qua, kiên trì để vượt qua khó khăn. Có như vậy chúng ta mới có thể đạt được những thành quả xứng đáng với sự quan tâm của thầy cô, ba mẹ. góp phần xây dựng lớp, trường phát triển hơn.
Tiếp theo là lớp 7A7 với câu chuyện: “Bác gặp tù binh Pháp”
Đồn Đông Khê bị đánh tan, trạm quân báo Đông Khê kết thúc nhiệm vụ. Chúng tôi vừa mang vác tài liệu thu được của địch, vừa gồng gánh nồi niêu xoong chảo lại còn đèo bòng 15 “Ông Tây” to lớn xuống trạm Thất Khê.
Đồng chí liên lạc hiến kế lột giầy, tất treo lên cổ tù binh là hắn hết chạy chốn dọc đường, thấy hợp lý là chúng tôi thực hiện ngay. Đoàn về qua Nà Lạn, gần Bộ chỉ huy chiến dịch Biên giới, Bác trông thấy một tù binh áo rách tả tơi, Bác bảo đồng chí phục vụ lấy một cái áo trong ba-lô đem ra cho.
Sau đó Bác gọi đồng chí Cao Pha – Trưởng ban quân báo đến bảo: “Sao chú cho lột giày tù binh rồi treo lên cổ họ? Đối với người phương Tây, không có giầy dép họ đi lại rất khó khăn, khổ sở. Nếu sợ tù binh chạy trốn thì chí ít chú phải cho họ đi tất chứ!”.
Từ câu chuyện trên, chị đội 7A7 đã cảm nhận được tình cảm, lòng khoan dung của Bác Hồ. Luôn có lòng khoan dung độ lượng với mọi người xung quanh. Từ đó biết phê phán những định kiến, hẹp hòi ,cố chấp trong cuộc sống.

















