Đến với hội thi hôm nay, lớp 6A4 đưa tới câu chuyện: “Ít lòng tham muốn vật chất”
"Học cái tốt thì khó, ví như người ta leo núi, phải vất vả, khó nhọc mới lên đến đỉnh.
Học cái xấu thì dễ, như ở trên đỉnh núi trượt chân một cái là nhào xuống vực sâu".
Bác cho rằng trong Ðảng ta còn có những người chưa thực hiện được chí công vô tư, nên đã sa vào chủ nghĩa cá nhân. Chủ nghĩa cá nhân như một thứ vi trùng, sinh ra các căn bệnh rất nguy hiểm, trong đó có bệnh tham lam. Những người tham lam thường đặt lợi ích của mình lên trên lợi ích của Ðảng, của dân tộc, chỉ tự tư tự lợi, dùng của công làm việc tư.
Bác nói: "Ta ở rừng núi, quen tiết kiệm của công, của riêng. Ðó là điều tốt. Về xuôi, Bác chỉ nói vài cái nhỏ: phở ngon, rồi thì đồng hồ, bút máy, xe đạp, v.v. Nếu không giữ được thói quen tiết kiệm thì sẽ tham ăn ngon, tham mua các thứ xa hoa. Lương không đủ thì sẽ lấy ở đâu? Lúc ấy chỉ có hai cách: một là ăn cắp của Chính phủ, hai là bị tiền mua chuộc...
Bác không chỉ dạy chúng ta "Ít lòng tham muốn về vật chất" mà bản thân Người luôn là tấm gương sáng về đạo đức cách mạng, về cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, về lối sống giản dị... để mọi người học tập và noi theo.
Kết thúc câu chuyện chi đội 6A1 cho biết chúng ta tuyệt đối không được tham nhũng, ăn hối lộ, không nên sống một cuộc sống quá tham lam, ích kỉ mà phải biết chia sẻ, nhường nhịn hoặc sống tiết kiệm, giản dị. Vì dù có thế nào cũng không được làm chuyện xấu, đã làm thì sẽ mang tội mà mang tội thì phải bị xử lí theo pháp luật. Để răn đe cho những người sau không dám tái phạm!!!
Tiếp theo là lớp 6A5 với câu chuyện: “Nghĩa nặng tình sâu”
Tháng 6-1957, Bác Hồ về thăm quê hương. Xe đến, Bác xuống xe vẫy chào bà con đến đón. Các đồng chí lãnh đạo địa phương định mời Bác vào nhà khách khang trang gần đó nhưng Bác đã ngăn lại và nói: “Tôi xa nhà, xa quê đã lâu, nay mới có dịp về thăm, tôi phải về nhà tôi trước”. Nói rồi Bác đi thẳng đến ngôi nhà quê nội. Bác dừng lại một con ngõ mới làm, Bác đưa mắt nhìn bao quát khu vườn thân thuộc một lượt, đi men theo hàng rào râm bụt, Bác bảo: “Trước đây, đường vào nhà tôi đi theo ngõ này”.
Khi ra đến ngõ, Bác gặp một cụ già, Bác nhìn cụ già cảm động hỏi: “Có phải ông Điền không?”. Bác đi nhanh tới chỗ cụ già, cầm tay cụ và hỏi bằng một giọng ấm áp: “Anh Điền, anh vẫn khoẻ chứ?”.
Bác nói chuyện với cụ Điền một hồi lâu. Sau đó Bác sang quê ngoại, đứng giữa ngôi nhà tranh quen thuộc, Bác thân mật trò chuyện cùng bà con quê nhà: “Tôi xa quê hương đã 50 năm rồi. Thường thì người ta xa nhà, khi về thì mừng mừng tủi tủi, nhưng tôi không buồn, không tủi . Tôi rất vui, vui vì khi tôi ra đi, đất nước còn là nô lệ, bọn đế quốc phong kiến đè đầu cưỡi cổ. Bây giờ tôi về thì đất nước đã được giải phóng”.
Nói rồi Bác ngâm hai câu thơ:
“Quê hương nghĩa nặng tình sâu
Năm mươi năm ấy biết bao nhiêu tình”
Kết thúc câu chuyện, chi đội lớp 6A5 đã cho chúng ta thấy được niềm tự hào gắn bó với quê hương từ đó thôi thúc các em học sinh ra sức học tập góp phần xây dựng quê hương đất nước.
Cuối cùng là lớp 6A6 với câu chuyện: “Chiếc vòng bạc”
Hồi ở Pác Bó,Bác Hồsống rất chan hòa với mọi người. Một hôm được tin Bác đi công tác xa, một trong những em bé thường ngày quấn quýt bên Bác chạy đến cầm tay Bác thưa:
- Bác ơi, Bác đi công tác về nhớ mua cho cháu một chiếc vòng bạc nhé!
Bác cúi xuống nhìn em bé âu yếm, xoa đầu em khẽ nói:
- Cháu ở nhà nhớ ngoan ngoãn, khi nào Bác về Bác sẽ mua tặng cháu.
Nói xong Bác vẫy chào mọi người ra đi. Hơn hai năm sau Bác quay trở về, mọi người mừng rỡ ra đón Bác. Ai cũng vui mừng xúm xít hỏi thăm sức khỏe Bác, không một ai còn nhớ đến chuyện năm xưa. Bỗng Bác mở túi lấy ra một chiếc vòng bạc mới tinh trao tận tay em bé – bây giờ đã là một cô bé. Cô bé và mọi người cảm động đến rơi nước mắt. Bác nói:
- Cháu nó nhờ mua tức là nó thích lắm, mình là người lớn đã hứa thì phải làm được, đó là "chữ tín". Chúng ta cần phải giữ trọn niềm tin với mọi người.
Kết thúc câu chuyện, chi đội 6A6 cho biết câu chuyện giáo dục chúng ta về việc giữ lời hứa rất quan trọng trong tư cách làm người. Ca ngợi tấm yêu thương của Bác dành cho đồng bào, nhân dân và đặc biệt các em thiếu nhi. Bác là tấm gương để cho chúng ta học tập.

























