Sáng nay, Liên đội tổ chức lễ chào cờ tuần 24 với các hoạt động:
* Hoạt động 1: Khen thưởng chi đội 3 tốt trong tháng 2
- Khối 6: Hạng nhất lớp 6A4; hạng nhì lớp 6A1
- Khối 7: Hạng nhất lớp 7A4; hạng nhì lớp 7A1
- Khối 8: Hạng nhất lớp 8A2; hạng nhì lớp 8A6
- Khối 9: Hạng nhất lớp 9A1; hạng nhất đồng hạng lớp 9A2
* Hoạt động 2: Hội thi Kể chuyện “Bác Hồ và những bài học về đạo đức lối sống cho học sinh” của lớp 6A7, 6A8, 6A9
Đến với hội thi hôm nay, lớp 6A7 đưa tới câu chuyện: “Lời dạy của Bác”
Lê-nin từng nói: “Học, học nữa, học mãi”. Bác Hồ cụ thể hơn: “Học ở trường, học trong sách vở, học lẫn nhau và học ở nhân dân, không học nhân dân là một thiếu sót lớn”. Đó là lời tự răn của Bác, là điều Bác đã thực hiện tốt trong suốt cuộc đời của mình.
Trong lễ khai giảng của trường Đại học Nhân dân Việt Nam, Bác nhấn mạnh: “Trước hết, chúng ta phải hiểu rõ học thế nào? Học cái gì? Học để làm gì?”
Trước đó, khi nói chuyện với học sinh các trường trung học Nguyễn Trãi, Chu Văn An và Trưng Vương của thành phố Hà Nội, Bác cũng đặt vấn đề và giải quyết rõ vấn đề này: “Học để phụng sự ai? Để phụng sự Tổ quốc, phụng sự nhân dân, làm cho dân giàu, nước mạnh, tức là để làm tròn nhiệm vụ người chủ nước nhà”. Học tập để trở thành người tài giỏi, lại phải rèn luyện để trở thành người có đức, đấy mới là con người mà Tổ quốc cần.
Bác dạy: “… Thanh niên phải có đức, có tài. Có tài mà không có đức, ví như một anh làm kinh tế tài chính rất giỏi nhưng lại đi đến thụt két thì chẳng những không làm được gì có ích lợi cho xã họi mà còn có hại cho xã hội nữa. Nếu có đức mà không có tài ví như ông bụt không làm hại gì nhưng cũng không lợi gì cho loài người.
Sau cùng thì từ “Lời dạy của Bác” chi đội 6A7 nhận thấy tất cả việc học mang một ý nghĩa lớn hơn là thanh niên phải là người vừa có đức vừa có tài
Tiếp theo là lớp 6A8 với câu chuyện: “Hai bàn tay”
Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: - Anh Lê, anh có yêu nước không ?
Người bạn đột nhiên đáp: - Tất nhiên là có chứ!
Anh Ba hỏi tiếp: - Anh có thể giữ bí mật không?
Người bạn đáp: - Có
Anh Ba nói tiếp: - Tôi muốn đi ra nước ngoài, xem nước Pháp và các nước khác. Sau khi xem xét họ làm như thế nào, Tôi sẽ trở về giúp đồng bào chúng ta. Nhưng đi một mình, thật ra cũng có nhiều mạo hiểm, ví như đau ốm… Anh muốn đi với tôi không?
Anh Lê đáp: - Nhưng bạn ơi ! Chúng ta lấy đâu ra tiền mà đi?
- Đây, tiền đây – anh Ba vừa nói vừa giơ hai bàn tay .Chúng ta sẽ làm việc, chúng ta sẽ làm bất cứ việc gì mà sống và để đi. Anh cùng đi với tôi chứ?
Bị lôi cuốn vì lòng hăng hái của Bác, người bạn đồng ý. Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ về cuộc đi có vẽ phiêu lưu, anh Lê không có đủ can đảm để giữ lời hứa. Còn Bác Hồ đã đi ra nước ngoài bằng chính đôi bàn tay của mình. Bác đã làm nhiều nghề khác nhau : Phụ bếp, bồi bàn, quét tuyết… và đi khắp năm châu, bốn biển để tìm con đường cứu dân, cứu nước khỏi ách đô hộ của thực dân phong kiến, giải phóng cho dân tộc.
Kết thúc câu chuyện, chi đội lớp 6A8 đã nhắc nhở chúng ta rằng một ý chí kiên định, dũng cảm và sáng suốt, dám nghĩ dám làm sẽ mang đến cho ta những điều bất ngờ, có khi là cả sự thành công.
Cuối cùng là lớp 6A9 với câu chuyện: “Chú ăn no mới cày được sao để trâu gầy đói thế”
Bác cùng đồng chí bảo vệ đi về khu ruộng Song, nơi xã viên đang gặt lúa. Qua khu đồng Con cá, tổ cày của hợp tác xã đang cày ruộng. Bác tới nơi mọi người đều ngỡ ngàng, gặp hai ông Nguyễn Hữu Uy và Nguyễn Đức Lân đang cày dưới ruộng, ông Uy đang dùng một con trâu vừa gầy vừa đói để cày ruộng. Bác hỏi ông Uy:
- Chú ăn cơm sáng chưa?
Ông Uy trả lời Bác:
- Thưa Bác cháu ăn cơm sáng rồi ạ!
- Chú ăn no mới cày được tới trưa! Sao lại để con trâu gầy đói thế?
Ông Uy đang lúng túng, ngượng ngùng chưa biết trả lời Bác ra sao, Bác nói tiếp:
- Con trâu là đầu cơ nghiệp, phải chăm sóc tốt thì nó mới đủ sức khỏe để cày sâu, bừa kỹ, mới sản xuất được ra nhiều lúa gạo cho dân ta ấm no, nước ta giàu mạnh.
Bác bảo ông Uy:
- Chú hạ cái cày xuống thêm một nấc để đường cày được sâu thêm.
Lời nói chân tình, giản dị nhưng vô cùng sâu sắc của Bác làm cho mọi người càng thấm thía, ai cũng không ngờ rằng ở Bác một lãnh tụ của Đảng, của dân tộc lại am hiểu tường tận công việc nhà nông đến như vậy.
Kết thúc câu chuyện, chi đội 6A9 cho thấy Bác là một người có hiểu biết sâu rộng, dù bận trăm công nghìn việc nhưng người vẫn luôn để tâm tới những điều nhỏ nhặt và đưa ra những lời khuyên hữu ích. Từ đó cho chúng ta một bài học quý giá về lối sống biết yêu thương, quan tâm đến mọi người, mọi vật xung quanh và biết phê phán những người có thái độ thờ ơ.





















